khóc ông phủ vĩnh tường
Thời gian chung sống tri ngộ ông phủ Vĩnh Tường (ở Thổ Tang, Vĩnh Phú bây giờ) tuy làm vợ lẽ nhưng ông Phủ coi nàng là bạn văn chương tình duyên không đến nỗi bẽ bàng. Nhưng tình nghiã vợ chồng chỉ trong 27 tháng ông Phủ mất, Xuân Hương đã khóc chồng.
(phiên chợ Tết phủ Vĩnh Tường, tỉnh Vĩnh Yên cũ, bây giờ là tỉnh Vĩnh Phúc) Cầu Quan vui lắm ai ơi Trên thì họp chợ dưới bơi thuyền rồng. (phiên chợ Tết huyện Nông Cống, tỉnh Thanh Hóa) Có hay không mùa đông mới biết Giầu nghèo ba mươi Tết mới hay. Dù ai buôn bán nơi
Phụ nữ, họ là những người sinh ra đã bị gán cho cái kiếp phụ thuộc vào đàn ông. "Tại gia tòng phụ, xuất giá tòng phu, phu tử tòng tử". Cái triết lí ấy gắn chặt cuộc đời người phụ nữ vào những bến nước khi đục, khi trong. "Con gái mười hai bến nước,
Danh nhân lịch sử Đội Cấn. 13/11/2018. Đội Cấn tên thật là Trịnh Văn Đạt, sinh năm 1881 mất năm 1918. Quê làng Yên Nhiên, tổng Thượng Nhung, phủ Vĩnh Tường, tỉnh Vĩnh Yên ( nay là thôn Yên Nhiên, xã Vũ Di, huyện Vĩnh Tường, tỉnh Vĩnh Phúc). Cụ thân sinh ra ông là Trịnh Văn
Trăm năm ông Phủ Vĩnh Tường ôi Cái nợ ba sinh đã trả rồi Chôn chặt văn chương ba thước đất Tung hê hồ thỉ bốn phương trời Cán cân tạo hóa rơi đâu mất Miệng túi càn khôn khép lại rồi Hăm bảy tháng trời đà mấy chốc Trăm năm ông Phủ Vĩnh Tường ôi! Trường THPT Lê Xoay - Nơi Phủ Vĩnh Tường xưa mà nữ sỹ Hồ Xuân Hương từng sinh sống cùng chồng 27 tháng.
Trong tập lại thấy lẫn cả bài Yên Đổ tam nguyên tự trào (?). Như vậy vấn đề văn bản thơ Hồ Xuân Hương rất phức tạp, mà văn bản của cuốn này cũng cần phải qua đối chiếu khảo sát , tạm thời chưa thể xác định Hồ Xuân Hương có phải là tác giả của cả tập hay
glasdescnenca1985.
Tiếng Việt[sửa] Cách phát âm[sửa] IPA theo giọng Hà Nội Huế Sài Gòn xawk˧˥kʰa̰wk˩˧kʰawk˧˥ Vinh Thanh Chương Hà Tĩnh xawk˩˩xa̰wk˩˧ Chữ Nôm[sửa] trợ giúp hiển thị và nhập chữ Nôm Cách viết từ này trong chữ Nôm Động từ[sửa] khóc khóc Chảy nước mắt vì xúc động, vì đau xót. Chị vừa chạy, vừa khóc, nhưng khóc không ra tiếng Nguyên Hồng Nói trẻ em kêu gào. Con có khóc mẹ mới cho bú. tục ngữ Tỏ lòng thương tiếc bằng lời than vãn, lời văn, bài thơ. Nguyễn Khuyến khóc Dương Khuê; Hồ Xuân Hương khóc ông phủ Vĩnh Tường. Than phiền. Khóc vì nỗi thiết tha sự thế, ai bày trò bãi bể nương dâu Cung oán ngâm khúc Dịch[sửa] chảy nước mắt, trẻ em kêu gào Tiếng Anh to cry, to weep, to burst into tears, to shed tears Tiếng Pháp pleurer Tiếng Tây Ban Nha llorar Tiếng Trung Quốc 哭 khốc, ku Tham khảo[sửa] "khóc". Hồ Ngọc Đức, Dự án Từ điển tiếng Việt miễn phí chi tiết Thông tin chữ Hán và chữ Nôm dựa theo cơ sở dữ liệu của phần mềm WinVNKey, đóng góp bởi học giả Lê Sơn Thanh; đã được các tác giả đồng ý đưa vào đây. chi tiết
TỪ BÀI THƠ KHÓC ÔNG PHỦ VĨNH TƯỜNG’ ĐƯỢC CHO LÀ CỦA HỒ XUÂN HƯƠNG * Nhà thơ Hồ Xuân Hương luôn được sự chú ý của dư luận, nhất là từ khi tập thơ Lưu Hương kí của bà được phát hiện từ những năm 60 của thế kỉ trước. Tập thơ bản gốc, chỉ có duy nhất 1 bản, bị thất lạc nhiều năm, rất may, theo một nguồn tin mà tôi được biết, Viện Văn học Việt Nam đã tìm lại được. Theo nhà nghiên cứu Trần Thanh Mại, thì chữ Lưu có bộ ngọc ở bên, chỉ quê hương Quỳnh Lưu, không phải là lưu biệt hay lưu truyền, còn Hương là tên tác giả Hồ Xuân Hương. Vậy đây là thơ của người Quỳnh Lưu tên là Xuân Hương, đã được ký ghi lại. Đặc biệt, nhà nghiên cứu Trần Thanh Mại khẳng định “Lưu Hương kí là một tài liệu chân chính, đáng tin cậy, và trong trường hợp này, không thể có vấn đề, có kẻ nào đó muốn chơi khăm, làm ra tài liệu giả mạo để đánh lạc hướng nghiên cứu của chúng ta”. Lưu Hương kí và lai lịch phát hiện nó - Trần Thanh Mại, toàn tập, tập III, Nhà xuất bản Văn học, 2004. Tác giả Trần Nhuận Minh Gần đây, báo Văn Nghệ số ra ngày 26/ 5/ 2018, có đăng bài của nhà thơ Thạch Quỳ “Về bài thơ Khóc ông Phủ Vĩnh Tường của Hồ Xuân Hương”. Trong bài này, ông Thạch Quỳ đã có một nhận xét rất đúng và rất đáng chú ý “Rõ ràng là đang có vấn đề khúc mắc và chưa hợp lí ở đây!”. Ông nhận ra như thế, nhưng cách lí giải của ông trong việc tìm ra ngọn nguồn bài thơ lại có tính suy đoán. Mà ông cũng nói rõ ràng là ông chỉ suy đoán có thể là như vậy thôi. Vì ông được coi là ông phủ Vĩnh Tường đã chết vì án tử hình năm 1819, mà 3 năm sau, năm 1822, mới có tên phủ Vĩnh Tường. Hay là bà Hồ Xuân Hương trở về nơi có tên mới là phủ Vĩnh Tường sau năm 1822? Ông Thạch Quỳ thấy trong tập thơ Lưu Hương kí của Hồ Xuân Hương không có bài thơ Khóc ông phủ Vĩnh Tường, thực ra, toàn bộ thơ Nôm được truyền tụng và được coi là của Hồ Xuân Hương, số này theo các tài liệu biên khảo là non 200 bài, sau thu lại còn khoảng 50 – 60 bài, với khoảng 130 dị bản - vì là thơ dân gian, mỗi nơi, mỗi người, chép mỗi khác, rồi cứ thế mà đem in, do bán rất chạy- trong đó có khoảng 20-30 bài được in đi in lại nhiều lần, coi là “bản chính thức của thơ Nôm truyền tụng Hồ Xuân Hương”. Tất cả đều có một nét chung là nói về “cái ấy” và “chuyện ấy”…. và đều không có trong Lưu Hương kí. Và những dấu ấn đó được coi là “độc đáo, kì lạ”, mà trong công trình nghiên cứu của nhà thơ Xuân Diệu, viết và sửa trong 22 năm 1958 – 1980 Hồ Xuân Hương bà chúa thơ Nôm có đoạn, Xuân Diệu viết “hiện tượng độc đáo kì lạ, có thể nói là có một không hai trong văn học Việt Nam, có lẽ trong văn học thế giới. Đó là một kĩ nữ.” trang 377- 378, Các nhà thơ cổ điển Việt Nam, Nhà xuất bản Văn học, 1988 – tác phẩm đã được trao Giải thưởng Hồ Chí Minh về Văn học Nghệ thuật, đợt 1 năm 1996 . Sách Từ điển tiếng Việt của Viện Ngôn ngữ học Việt Nam, Trung tâm Từ điển học và Nhà xuất bản Đà Nẵng, in năm 2002, do Giáo sư Hoàng Phê chủ biên, có bút tích của Thủ tướng Phạm Văn Đồng, giải nghĩa Kĩ nữ là gái mại dâm là làm đĩ. Còn nhà thơ họ Hồ Quỳnh Đôi không phải là “kỹ nữ” thì đã rõ, không cần phải bàn. Trong bài Tựa của Tốn Phong in ở đầu tập Lưu Hương kí, Hồ Xuân Hương nói với Tốn Phong rằng “Đây là toàn bộ thơ của cuộc đời tôi từ trước đến nay, nhờ ông viết cho một bài tựa” Vậy theo lời của chính Hồ Xuân Hương thì bài thơ Khóc ông phủ Vĩnh Tường và tất cả các bài thơ Nôm truyền tụng đã nói trên, vẫn gán cho bà - những bài hoàn toàn không có trong tập Lưu Hương kí - là không phải thơ của bà vậy. Đánh giá thơ bà mà lại cứ tự ý và đơn phương gạt bỏ ý kiến xác nhận bản quyền của chính tác giả là rất buồn cười và hoàn toàn không khoa học. Đây cũng chính là việc chúng ta cần làm, để trả lại giá trị đích thực cho bà, minh oan cho bà là bà không từng là kĩ nữ, ở trong các “nhà chứa”, trong các “lầu xanh”, như một số sách giai thoại và biên khảo trước đó đã in ra, từ trước và sau năm 1913, mà Xuân Diệu căn cứ vào đó để viết đoạn văn đã dẫn trên. Vậy ông “phủ Vĩnh Tường” là ai? Là ông Trần Phúc Hiển, chồng bà Hồ Xuân Hương, từng làm quan Tham hiệp trấn Yên Quảng tỉnh Quảng Ninh hiện nay bị tử hình năm 1819 vì tội ăn hối lộ 700 quan tiền, trong việc giải quyết đất đai tại châu Hải Ninh, thuộc trấn / tỉnh này. Năm 1822 phủ Tam Đái nay thuộc tỉnh Vĩnh Phúc mà ông Hiển từng làm quan ở đó 10 năm trước, mới đổi tên là phủ Vĩnh Tường. Vậy ông Hiển “không liên quan gì đến hai chữ Vĩnh Tường”, ông Thạch Quỳ nói đúng. Xin lưu ý, năm 1822, cũng chính là năm bà Hồ Xuân Hương mất theo bia đá dựng ở đầu làng bà ở Nghệ An, ghi rõ bà mất năm 1822 thì rất có thể, chính bà Hồ Xuân Hương cũng không hề biết có phủ tên là phủ Vĩnh Tường. Và như thế, bà Hồ Xuân Hương cũng “không liên quan gì đến hai chữ Vĩnh Tường”. Ông Tốn Phong nhận xét Thơ Hồ Xuân Hương "xuất phát từ cảm hứng nhưng biết dừng lại ở phạm vi lễ nghĩa. Vui mà không đến nỗi buông tuồng ..." Đọc lời Tựa Lưu Hương kí mới thấy Tốn Phong nhận xét thơ Hồ Xuân Hương, tháng 3 năm 1814, như thế là rất chuẩn xác. Xin hãy đọc toàn bộ Lưu Hương kí để thấy Hồ Xuân Hương “học rộng mà thuần thục, dùng chữ ít mà đầy đủ, từ mới lạ mà đẹp đẽ, thơ đúng phép tắc mà văn hoa, thực là một bậc tài nữ”, như nhận xét rất đúng của Tốn Phong. Tuyệt đối không có bất cứ một câu nào, một chữ nào, hay một “ý tại ngôn ngoại” nào… ngay cả kẻ gian dâm có đọc thơ bà trong tập đúng là của bà này, cũng không bao giờ thấy váng vất “cái ấy” và “chuyện ấy”, với nhiều góc nhìn cận cảnh và các động tác cụ thể chỉ có ở “cánh mày râu“… Thơ thật của bà, đúng như ông Tốn Phong đã khẳng định giá trị, hoàn toàn không phải thế. Đẳng cấp xã hội phải là quí tộc và phẩm chất thơ của bà phải như thế nào có văn hoá cao, hào hoa trang nhã – đúng như nó đã có trong Lưu Hương kí - mới được Tùng Thiện vương Miên Thẩm, con trai thứ 10 của vua Minh Mạng, em ruột vua Thiệu Trị, cháu nội vua Gia Long nhà Nguyễn, chú ý, đọc và viết về bà những dòng thơ rất trân trọng và đồng cảm như trong bài Long Biên trúc chi từ 1842 mà nhiều người đã biết. Và tôi tin, tác giả Lưu Hương kí nhà nghiên cứu Trần Thanh Mại đã khẳng định “Lưu Hương kí là một tài liệu chân chính” - đã dẫn ở trên, dứt khoát không thể viết những câu rất mất vệ sinh “Chành ra ba góc, da còn thiếu” / “Trưa trật nào ai móc kẽ rêu“/ “Dưới khe nước rỉ mó lam nham…” vân vân và vân vân …, vì 2 loại thơ này, trái ngược nhau như nước với lửa. Đây là thơ Nôm dân gian đầu thế kỉ XX, sớm nhất cũng là cuối thế kỉ XIX - nghĩa là sau khi bà đã mất từ 50 – 60 năm đến non 100 năm, mới có năm 1842, khi Tùng Thiện vương viết Long Biên trúc chi từ, chắc chắn chưa có - với ngụ ý chống mọi lề thói phong kiến cổ hủ ràng buộc con người và thói đạo đức giả “Ban ngày quan lớn như thần / Ban đêm quan lớn lần mần như ma” mà có người cho là thơ của Nguyễn Công Trứ, thời Nguyễn. Bài thơ Khóc ông phủ Vĩnh Tường… nằm trong số ấy. Tôi rất tin là không bao giờ có một bà vợ, dù ngu độn hoặc dở người đến mấy, lại khóc chồng chưa kể chồng chết vì tội phải tự hình mà khóc là cái “cán cân tạo hóa” của ông đã rơi mất, và cái “miệng túi càn khôn” của tôi đã khép lại từ lúc ông chết rồi… rất thiếu văn hóa và vô cùng phản cảm… chúng ta đều biết hai cái đó là cái gì rồi; bây giờ trong gia đình của bất cứ ai, nếu có một bà vợ khóc chồng chết mà khóc như thế, liệu anh em con cháu nhà chồng có để cho bà ta yên không? Gán bài thơ này cho bà, vô hình chung, chúng ta đã xúc phạm bà. Còn thơ dân gian thì lại khác, hoàn toàn khác. Nhưng ta không bàn điều đó tại đây. Do đó tôi nghĩ, đây là thơ dân gian như nhà nghiên cứu rất đáng kính Trần Thanh Mại đã viết, đó là thơ “nhảm nhí” của “đám mày râu chúng ta”, làm ra cho vui, qua sự nhuận sắc và truyền bá của các ông đồ, rồi cứ thế mà gán cho bà. Tất nhiên, về ý thức phản phong và giá trị nghệ thuật, nó phải thật sự có giá trị thì mới tồn tại được cùng với Truyện Trạng Quỳnh và Truyện Trạng Lợn… Bây giờ đã ở thế kỉ XXI, với tầm trí tuệ của ngày hôm nay, cái điều “uẩn khúc và chưa hợp lí” này, đã có thể làm rõ và kết thúc được rồi. Vấn đề chỉ còn ở chỗ, ta có “dám” kết thúc nó hay không mà thôi, bởi nó đã được giáo sư Lê Tâm đưa vào sách giáo khoa từ năm 1950 và từ đó tồn tại đến nay, đã trải qua rất nhiều thế hệ. Nhưng tôi rất tin, vấn đề này, sẽ được giải quyết dứt điểm và sòng phẳng trên tinh thần khoa học, chỉ còn là thời gian, sớm hơn hay muộn hơn mà thôi.... *. TRẦN NHUẬN MINH Địa chỉ số nhà 47, Lê Thánh Tông, Hồng Gai, thành phố Hạ Long, tỉnh Quảng Ninh. Email trannhuanminh44 Điện thoại ............................................................................................................. - Cập nhật theo nguyên bản tác giả gửi qua email ngày - Bài viết không thể hiện quan điểm của trang Đặng Xuân Xuyến. - Vui lòng ghi rõ nguồn khi trích đăng lại. .
Khấp Vĩnh Tường Quan Hồ Xuân Hương Trăm năm quan phủ Vĩnh Tường ôi Cái nợ phù sinh có thế thôi Chôn chặt văn chương ba thước đất Ném tung hồ thỉ bốn phương trời Nắm xương dưới đất chau mày khóc Hòn máu trên tay mỉm miệng cười Đã thế thời thôi cho mát mẻ Trăm năm quan phủ Vĩnh Tường ôi Bản khắc 1914 Bản khảo dị – Bản khắc 1922 Tựa đề Khấp quan phủ Câu 1 Trăm năm ông phủ Vĩnh Tường ôi Câu 2 Cái nợ ba sinh đã trả rồi Câu 4 Tung hê hồ thỉ bốn phương trời Câu 5 Cán cân tạo hóa rơi đâu mất Câu 6 Miệng túi càn khôn thắt lại rồi Câu 7 Hăm bảy tháng trời là mấy chốc – Bản Quốc văn tùng ký Tựa đề Khóc ông phủ Vĩnh Tường Câu 1 Trăm năm ông phủ Vĩnh Tường ôi Câu 2 Cái nợ ba sinh đã trả rồi Câu 4 Tung hê hồ thỉ bốn phương trời Câu 5 Hạt sương dưới chiếu cau mày khóc Câu 6 Giọt máu trên tay mỉm miệng cười Câu 7 Năm bảy tháng trời là mấy chốc Câu 8 Trăm năm ông phủ Vĩnh Tường ôi – Bản Xuân Hương thi sao Tựa đề Khấp phu quân Vĩnh Tường phủ quan Câu 2 Thân thể coi xem đã khác rồi Câu 6 Miệng túi càn khôn thắt lại thôi Câu 7 Một tháng mấy ngày nên nỗi thế – Bản Tạp thảo tập Tựa đề Hồ Xuân Hương khấp Vĩnh Tường phủ tri phủ Câu 2 Thân thể coi xem đã khác rồi Câu 6 Miệng túi càn khôn thắt lại thôi Câu 7 Một tháng mấy ngày nên nỗi thế – Bản Quế Sơn thi tập Tựa đề Vô đề 10 Câu 2 Ngoài ba mươi tuổi cũng một đời Câu 4 Phá tan hồ thỉ bốn phương trời Câu 7 Vì chữ tình chung nên phải viếng – Bản Xuân Hương thi vịnh Tựa đề Khấp phu vi Vĩnh Tường tri phủ Câu 1 Ngàn năm ông phủ Vĩnh Tường ôi Câu 2 Trống giục chiêng đưa biết mấy hồi Câu 5 Cán cân tạo hóa rơi đâu mất Câu 6 Miệng túi càn khôn thắt lại rồi Câu 7 Liệu nẻo mà đi cho mát mẻ Câu 8 Ngàn năm ông phủ Vĩnh Tường ôi – Bản Đăng khoa lục sưu giảng Tựa đề Điếu quan phủ Vĩnh Tường Câu 2 Võng giá nghênh ngang xếp cả rồi Câu 5 Vướng chân trong ngục ôm lòng khóc Câu 6 Chảy máu trên tay mỉm miệng cười Câu 7 Phúc quả công danh phó trả trời Các Bạn Đang Xem Bài Viết Bài Thơ “Khấp Vĩnh Tường Quan” – Hồ Xuân Hương Của Tác Giả Hồ Xuân Hương Trong Tập Thơ Nôm Truyền Tụng – Hồ Xuân Hương Tại Blog Truy Cập Blog Thường Xuyên Để Xem Nhiều Bài Viết Mới Hàng Ngày Nhé! Đây là Blog chia sẻ miễn phí. Bạn được toàn quyền trích dẫn và sử dụng lại nhưng không được chỉnh sửa hoặc thay đổi nội dung bài viết. Hãy thể hiện mình là người có văn hóa bằng cách dẫn nguồn để tôn trọng tác giả. Chúc các bạn vui vẻ! Facebook - Twitter Reader Interactions
khóc ông phủ vĩnh tường